Dĩ nhiên, Paris là một thành phố giàu có và hoa lệ bậc nhất thế giới, thường được gọi bằng những cái tên đầy vẻ cao quý như: Thủ đô văn hóa, Thành phố tình yêu, Kinh đô thời trang cao cấp, Kinh đô ánh sáng,... Chắc quý cô nào cũng ao ước có dịp được tới đây tham quan, tìm hiểu về văn hóa, thưởng thức nghệ thuật và làm đẹp, mua sắm.
Quảng trường Trung tâm Paris
Quanh khu trung tâm Paris, chúng ta sẽ bắt gặp và cảm nhận phảng phất những nét vấn vương từ ký ức. Thưởng thức ly cà phê phin tí tách, ngắm nhìn phong cách xây dựng của một số dãy phố, tòa nhà hay các quán xá bày tràn trên vỉa hè, bạn sẽ bất chợt nhận ra chút bóng dáng Hà Nội, Bà Nà Hill hay Đà Lạt, hoặc những khu phố khác ở ta từng do người Pháp quy hoạch, xây dựng. Cảm giác xa lạ cũng vì thế mà được xua đi phần nào.
Người Pháp rất lịch lãm, trọng văn hóa và thích thời trang. Dù giận dữ với ai đó, họ vẫn cố gắng giữ phép lịch sự, buông lời nhẹ nhàng, kiểu: Xin lỗi nếu tôi khiến ngài phiền lòng – Ngài là đồ con lợn bẩn thỉu!
Du khách đến với Paris rất đông cũng vì sự nổi tiếng của nó. Dĩ nhiên, đó là lý do chính đáng và bạn sẽ không hối tiếc sau chuyến đi, dù hơi đắt đỏ.
Tác giả thăm tháp Eiffel năm 2016
Tuy nhiên, với những người đã có nhiều trải nghiệm, từ Paris trở về ắt hẳn sẽ mang theo nhiều điều còn nuối tiếc. Bởi: Đường phố Paris thường không được sạch sẽ như các thủ đô khác của Châu Âu; Sông Saine không lãng mạn như trong thi ca, không đẹp bằng nhiều con sông lớn khác của Lục địa già như VItava hay Đa Nuýp; Tháp Effel cũng không nguy nga, tráng lệ như ta tưởng và từng bị xem như một nỗi xấu hổ của nền công nghiệp, kiến trúc Pháp. May thay, sau đó gu thẩm mỹ thay đổi, giá trị của ngọn tháp từng cao nhất thế giới này được đánh giá lại.
Kinh đô ánh sáng ư? Chuyện rằng, cuối thế kỷ 19, nạn đạo chích hành hoành khắp phố xá khiến chính quyền Paris đau đầu và hầu như bất lực. Cuối cùng, họ quyết định cho thắp sáng điện suốt đêm, khắp hang cùng ngõ hẻm để chống trộm. Dân Châu Âu, nhất là người Anh đã gọi “Paris là kinh đô ánh sáng” theo cách mỉa mai từ đó. Phần lớn người nước ngoài không hiểu rõ nên cứ vô tư gọi thế, tưởng nó mang ý tán dương vẻ hoa lệ của thủ đô nước Pháp. Gặp hoàn cảnh ấy, người Paris chỉ còn biết nhún vai, cười trừ!
Sông Xen - dòng sông nổi tiếng nước Pháp
Tương tự như câu chuyện trước đó về "Thành phố sương mù" Luân Đôn. Hồi thế kỷ 18, do công nghiệp hóa nóng và chưa có kinh nghiệm nên người Anh toàn xây các nhà máy trong thành phố. Ống khói vươn lên tua tủa khắp nội đô. Luân Đôn luôn bị bao phủ bởi một màn khói bụi ô nhiễm dày đặc. Do đó, người Châu Âu, nhất là người Pháp, đã châm biếm gọi “Luân Đôn là thành phố sương mù”. Những người không biết, hiểu nhầm chữ sương mù ở đây theo nghĩa nhiều sương nên cứ thế gọi theo như cách mô tả đặc trưng. Cư dân Luân Đôn nghe thấy cũng chỉ có thể nuốt cay, cười khổ! Xét ra, Anh - Pháp xem như hòa, nhưng người thiên hạ lại trở nên “ngộ nghĩnh” khi gặp họ mà cứ hồn nhiên “châm chích” vậy.
NGUYỄN THỨC TUẤN